Grand Slam là
thuật ngữ được ký giả Mỹ John Kieran dùng lần đầu tiên cho môn quần vợt năm
1933. Khi miêu tả nỗ lực của Jack Crawford giành cả 4 giải đấu lớn năm đó, Tuy
nhiên, trong trận chung kết giải Mỹ mở rộng, Crawford đã không vượt qua được
Fred Perry. Mãi đến năm 1938 mới có người đầu tiên giành được Grand Slam là Don
Budge.
Trong môn quần vợt, giành được
Grand Slam nghĩa là trong 1 năm dương lịch đoạt chức vô địch một trong 4 giải
sau: Úc mở rộng, Pháp mở rộng, Wimbledon,
Mỹ mở rộng.
Các giải này được gọi là các giải
Grand Slam, và được xem là những giải đấu quan trọng nhất trong năm, đối với
khán giả và tiền thưởng cho mỗi đấu thủ. Các chức vô địch 4 giải cũng được gọi
là các danh hiệu Grand Slam.
Thắng được cả 4 giải Grand Slam trong
cùng một năm là thành tích cao nhất của một đấu thủ quần vợt. Cho tới nay trong
lịch sử chỉ có 2 tay vợt nam (Don Budge-1938 và Rod Laver-1962, 1969) và 3 tay
vợt nữ (Maureen Connolly-1953, Margaret Court-1970, và Steffi Graf-1988) đã đạt
được thành tích này.
Tìm hiểu về giải Wimbledon
Giải Wimbledon là giải đấu quần vợt
lâu đời nhất trên thế giới và được coi là uy tín nhất. Giải được tổ chức tại
All England Club ở Wimbledon, Luân Đôn kể từ năm 1877.
Kể từ khi giải Úc Mở rộng chuyển
sang mặt sân cứng vào năm 1988, Wimbledon là giải đấu lớn duy nhất tổ chức trên
sân cỏ.
Tâm điểm của sự chú ý là các trận
chung kết đơn nữ và đơn nam, truyền thống về trang phục cũng như việc không đặt
các biển quảng cáo quanh sân. Vào năm 2009, Sân Trung tâm của Wimbledon được lắp
thêm mái vòm kéo để che mưa qua đó tiết kiệm được thời gian.
Giải đầu tiên, Giải quần vợt
Wimbledon 1877, khai mạc ngày 9 tháng 7, 1877. Nội dung đơn nam là nội dung duy
nhất được tổ chức và người chiến thắng là Spencer Gore, một cựu tay vợt môn
rackets của trường Harrow School, trong số 22 tay vợt tham gia. Khoảng 200 quan
khách đã trả mỗi người một shilling để xem trận chung kết.
Giải đơn nữ Wimbledon 1884. Giải
nhất, được trao cho Maud Watson, là một giỏ hoa bằng bạc trị giá 20 đồng xu
guinea.
Mặc dù tên chính thức của giải là
"The Championships, Wimbledon", thì giải còn có thể được nhắc đến với
các tên như "The All England Lawn Tennis Championships", "The
Wimbledon Championships" hay chỉ đơn giản là "Wimbledon". Từ năm
1912 tới 1924, giải được International Lawn Tennis Federation công nhận với cái
tên "World Grass Court Championships".
Wimbledon có 19 sân, tất cả đều
có mặt sân cỏ. Đây là truyền thống "lawn tennis" (quần vợt trên sân cỏ)
của người Anh, vì vậy họ vẫn muốn giữ mặc dù hầu hết tất cả các giải quần vợt
khác trên thế giới dùng sân cứng (hard court) hoặc sân đất nện (clay court).
Trên sân cỏ banh đi nhanh, nảy thấp và không đều, vì vậy nó thường thích ứng với
những tay đấu thủ hay giao banh và chạy lên lưới (serve and volley). Nhưng có
trường hợp đặc biệt là Bjorn Borg, vốn là tay vợt trước đó đã thành danh từ sân
đất nện rất ít khi lên lưới, nhưng đã vô địch Wimbledon 5 năm liên tiếp
(1976-1980).
Sân thi đấu chính ở Wimbledon có
tên là Sân Trung tâm (Centre Court), các trận chung kết luôn diễn ra ở đó. Do
thời tiết ở Luân Đôn hay mưa trong thời gian tổ chức giải, người ta đã quyết định
lắp mái che di động trên sân, đã hoàn thành năm 2009.
Màu sắc và đồng phục
Xanh lá cây đậm và tía là những
màu truyền thống của Wimbledon. Wimbledon cũng là giải đấu duy nhất bắt buộc
các tay vợt phải mặc trang phục "chủ yếu là màu trắng" trong các trận
đấu chính thức của giải. Việc mặc đồ trắng cùng với vài điểm nhấn màu khác cũng
có thể chấp nhận được, miễn không phải là hình logo thương hiệu (ngoại lệ duy
nhất là logo của nhà sản xuất trang phục). Cho tới năm 2005, trọng tài chính,
trọng tài biên, các cô cậu nhặt bóng đều mặc màu xanh lá cây; tuy nhiên, từ năm
2006, những người này mặc đồng phục màu xanh hải quân và màu kem.